Sunday, May 20, 2012

[Blog] Lý tuổi 25 :)

Đáng nhẽ phải viết cái này lâu rồi mới phải, từ hôm thứ 6, sau khi đi xem show về... Không muốn để cảm xúc nó trôi tuột đi mất... Đã lẩm nhẩm rất nhiều lần những thứ định viết và mãi đến hôm nay mới mượn được lap bạn để viết. Anh Dell thân yêu vẫn chưa về, người yêu ơi :((

Thật tình cờ và bất ngờ, tháng này mình đã quyết định chọn chị Lý để viết phần Bound cho Music Salad vol này. Cũng phải mấy ngày vật vã liên hồi, replay bài Cơn Bão Nghiêng Đêm đến trăm lần mà chữ nghĩa nó chẳng chui ra cho. Bực, bực lắm. Cảm giác như mình đang ngậm một thứ gì đó rất lâu nhưng không thể nhả ra được... Bất chợt nghĩ đến mấy câu thơ:
"Và hình như em bất lực trước ngôn từ
Chẳng thể nói với anh những điều sâu kín nhất"
Và "những điều sâu kín" ấy muốn giành cho chị Lý...
Viết xong bound đã ngồi khóc... Tự nhiên òa khóc lên vì ấm ức, vì bất lực, và vì sự nhu nhược của chính mình... Khóc vì không thể viết nổi một thứ ra hồn dành cho điều mình thích. Cảm thấy kịch bản mình viết quá tệ, đến mức chẳng dám đọc lại, chẳng dám nghe lại nữa...

Tình cờ thứ 2 là MC dẫn lần này là Bống ngu si yêu quý của mình :) Hai đứa kết nhau từ đợt đi Hạ Long, dần dần cứ dính lấy nhau lúc nào chả biết. Trên chuyến xe ấy, hai đứa cứ nghe đi nghe lại Mùa Yêu, Cơn Bão Nghiêng Đêm, Thương,... rồi lại mơ mộng. Cảm giác khi bên Bống, mình như vừa chững chạc, lại vừa ngô nghê trẻ con đến lạ, đôi lúc là cảm giác bình yên, dịu mát : )
Bống đã hét ầm lên và ôm chầm lấy mình khi biết Bound lần này mình viết về chị Lý. Bống đã khoe anh Lê Anh rằng: "Hane viết vol này cho em đó". Cười. Giá mà nhìn thấy nụ cười này của Bống sớm  hơn, liệu kịch bản Bound có khác?

Và tình cờ cuối cùng khi lướt Facebook và bắt gặp show "Lý tuổi 25". Đã chộp ngay điện thoại và nhắn tin cho Bống. Hai đứa vui lắm, cứ bàn suốt, rồi đoán già đoán non xem có bài gì...

Buổi tối ấy thật tuyệt vời...
Cái cảm giác nén người lại khi chị bước ra sân khấu với nụ cười ấy. Cái cảm giác muốn xé ngay, muốn vứt bỏ ngay những thứ mà mình viết trong kịch bản cũ để bắt đầu một thứ gì đó cảm xúc hơn, giản dị hơn, trải nghiệm hơn như âm nhạc của chị.
Cứ lặng đi để ngắm cô gái ấy trên sân khấu với chiếc guitar, với giọng hát không được xếp cạnh các Diva nhưng rất "thấm", với tiếng piano, violon, khèn,..., với thứ âm nhạc và lời ca cứ khiến người ta phải suy nghĩ mãi. Một câu hỏi cứ hiện lên trong đầu rằng: "Tại sao bên trong cô gái nhỏ bé ấy lại đầy suy tư đến vậy?". Những lúc không hát, chị rất run... Nhưng khi nhạc cất lên, mình có cảm giác chị đang ở trong thế giới của riêng mình thôi ấy... Cái thế giới đầy rẫy những câu hỏi tu từ, những tiếng gọi vang lên mà không có lời đáp...

"Cơn bão nghiêng đêm, cây gãy cành bay lá
Anh nắm tay em qua đường cho khỏi ngã..."
Bài hát ám ảnh mình nhất lại là sáng tác của nhạc sĩ Thanh Tùng. Ám ảnh với nó, day dứt với nó, nghẹn ngào với nó... kể từ lần đầu tiên nghe album "Lê Cát Trọng Lý". Anh Vietkao mấy lần đùa rằng, "chuyên ngành của Hằng là nhạc buồn". Thích như thế lắm í. Thích nhạc buồn lắm... Những khi lòng trống rỗng lại tìm một bài hát buồn nào đó, dù có lời hay không lời, để cảm thấy đau, thấy buồn, thấy dằn vặt như nỗi lòng của nhân vật, và để có những cảm xúc rất trĩu nặng mà khôi nguyên của một con người. Mình cho rằng nỗi buồn không tên mà người ta thường viện dẫn rằng "Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn" là thứ cảm xúc tinh khôi nhất của con người, nói thế nào nhỉ, tựa như một thứ ngọc thô.
Dài dòng ở đoạn trên cũng chỉ để giải thích một phần lý do cho việc say mê bài "Cơn Bão Nghiêng Đêm" và ngụy biện cho những giọt nước mắt lặng lẽ rơi khi nghe chị hát bài đó. Mình chắc rằng đó không phải là giọt nước mắt duy nhất, rất nhiều người cũng đã lặng đi, mắt cũng nhoen nước như mình.

"Ta đã yêu nhau, thề mãi mãi bên nhau cơ mà...?"
Câu hỏi vang lên như một sự ngỡ ngàng, như một lời oán trách... Câu hỏi ấy vang lên, vang mãi mà không có lời đáp. Cô gái ấy cũng chẳng mong chờ gì một câu trả lời. Từ ai đây? Từ "anh" hay từ chính mình? Nhưng để làm gì đây?

"Cơn bão nghiêng đêm... Anh quên em thật sao?"

Liệu trong hàng trăm lần replay, trong hàng trăm lần câu hỏi ấy vang lên, liệu có khi nào, hay một giây nào mình thoáng nghĩ đến người ấy không? : ) Cũng chẳng biết nữa... Cơn bão lòng của chính mình đã qua rồi, đã qua rồi cái thời từ hỏi chính mình như cô gái ấy... cũng đã qua rồi những cảm xúc oán trách, day dứt, tuyệt vọng,... khi con người mất đi một thứ quý giá.
Có biết câu chuyện của Đức Phật và con Nhện không? Có nhớ rằng "Thứ quý giá nhất không phải là thứ mà ta mất đi hay không thể có được, thứ quý giá nhất chính là hạnh phúc mà ta đang nắm giữ"? Vì một thứ quý giá vừa mất đi, mình chẳng thể nào đánh mất thêm rất nhiều thứ quý giá bên mình : )
Ôi... kỉ niệm, có lúc đẹp, có lúc đau lòng... Nhưng dù thế nào mọi kỉ niệm đều đáng trân trọng : ) Không phải mình muốn quên nó, mà là... nếu không nghĩ đến nó mình sẽ vui hơn mà thôi...

"Giờ bão đã tan rồi, hàng cây đã xanh xanh trở lại..."

Saturday, April 7, 2012

[Lời dịch] Le Festin - Camille (Ratatouille Soundtrack)


Les rêves des amoureux sont comm’(e) le bon vin
Ils donn(ent) de la joie ou bien du chagrin
Affaibli par la faim je suis malheureux
Volant en chemin tout ce que je peux
Car rien n’est gratuit dans la vie

Giấc mơ của những người đang yêu tựa như thứ rượu vang tuyệt hảo
Nó mang đến cả niềm vui, cả những nỗi đau
Tôi thật khổ sở với những cơn đói
Lấy cắp những gì có thể trên con đường tôi đi
Bởi trên đời chẳng thứ gì cho không (miễn phí)
L’espoir est un plat bien trop vite consommé
A sauter les repas je suis habitué
Un voleur solitaire est triste à nourrir
A un jeu si amer je n’peux réussir
Car rien n’est gratuit dans…


Hy vọng cũng như đĩa thức ăn vơi quá nhanh
Thế nên tôi đã quen với việc bỏ bữa
(Như) Một tên trộm cô đơn với bụng đói cồn cào
Tôi chẳng thế thắng những trò chơi cay đắng
Bởi trên đời chẳng thứ gì cho không trong...

La vie… Jamais on ne me dira
Que la course aux étoiles; ça n’est pas pour moi
Laissez moi vous émerveiller et prendre mon en vol
Nous allons en fin nous régaler


Cuộc sống… Họ chẳng bao giờ nói với tôi rằng
Tôi không thể với tới các vì sao
Hãy để tôi khiến bạn bất ngờ, hãy để tôi tận hưởng
Rồi cuối cùng chúng ta sẽ được thiết đãi thôi

La fêt(e) va enfin commencer
Sortez les bouteilles; finis les ennuis
Je dresse la table, de ma nouvell(e) vie
Je suis heureux à l’idée de ce nouveau destin
Une vie à me cacher et puis libre enfin
Le festin est sur mon chemin
Bữa tiệc cuối cùng cũng bắt đầu
Những chai vang được mang ra, mọi buồn đau sẽ chấm dứt
Tôi dọn thức ăn ra, ngày mai sẽ là cuộc sống mới
Tôi hạnh phúc với ý nghĩ (tạo nên) một số phận mới
Cả đời giấu mình, và cuối cùng tôi cũng được tự do
Bữa tiệc đang trên con đường của tôi.

Une vie à me cacher et puis libre enfin
Le festin est sur mon chemin

Note:


Người ta thường bảo "Traduire est Trahir" (dịch là diệt) thật chả sai :-< Đọc thì hay ơi là hay mà dịch thì amateur không chịu được, chẳng tìm được ngôn từ nào phù hợp nữa o.O *nhấp cái kẹo gừng cho nóng người*


Bộ phim Ratatouille này có bài OST hay quá, mà lại rất hợp với phim. Nghe bài hát lại tưởng tượng cảnh con chuột Rémy đang nấu ăn, ... =P~ Nhiều câu vừa ý nghĩa vừa "ngon" :))"Les rêves des amoureux sont comm’(e) le bon vin
Ils donn(ent) de la joie ou bien du chagrin"

"L’espoir est un plat bien trop vite consommé"

[Lời dịch] Somebody That I Used To Know - Gotye ft. Kimbra


Somebody That I Used To Know - Gotye ft. Kimbra
Genre: Indie Rock

Now and then I think of when we were together
Từ nay về sau anh nhớ đến khi chúng ta còn bên nhau

Like when you said you felt so happy you could die
Như khi em nói rằng em hạnh phúc chết mất
Told myself that you were right for me
Anh đã tự nhủ rằng em thuộc về anh
But felt so lonely in your company
Nhưng sao anh vẫn cô đơn trong tình yêu ấy
But that was love and it's an ache I still remember
Nhưng bởi đó là tình yêu và đó là nỗi đau mà anh vẫn nhức nhối.
You can get addicted to a certain kind of sadness
Em có thể chìm đắm trong muôn vàn đau khổ
Like resignation to the end, always the end
Như thể từ bỏ mọi thứ để đến hồi kết, luôn là hồi kết
So when we found that we could not make sense
Và khi chúng ta nhận ra rằng tình yêu này không còn hòa hợp
Well you said that we would still be friends
Em nói rằng chúng mình vẫn có thể là bạn
But I'll admit that I was glad that it was over
Nhưng phải thú nhận là anh đã vui thế nào khi mọi chuyện kết thúc.

But you didn't have to cut me off
Nhưng em đâu cần làm anh đau đến thế
Make out like it never happened and that we were nothing
Cứ như thể chẳng có gì xảy ra và chúng ta chưa từng là gì của nhau
And I don't even need your love
Và dù anh không còn cần tình yêu của em
But you treat me like a stranger and that feels so rough
Nhưng em đối xử với anh như người xa lạ, đau lắm em à
No you didn't have to stoop so low
Không, em không cần phải hạ mình như thế
Have your friends collect your records and then change your number
Em để bạn bè lấy đi mọi thứ và đổi số điện thoại
I guess that I don't need that though
Anh không cần như thế đâu em
Now you're just somebody that I used to know
Giờ đây em chỉ như một người mà anh từng quen mà thôi.
Now you're just somebody that I used to know
Now you're just somebody that I used to know

Now and then I think of all the times you screwed me over
Từ nay về sau em nhớ đến quãng thời gian anh đè nén em
But had me believing it was always something that I'd done
Nhưng lại khiến em tin rằng mình luôn luôn làm sai điều gì đó
And I don't wanna live that way
Và em không muốn phải sống như thế
Reading into every word you say
Phải chấp nhận từng lời anh nói
You said that you could let it go
Anh đã nói rằng anh có thể quên hết mọi chuyện

And I wouldn't catch you hung up on somebody that you used to know
Vậy thì em sẽ không để anh phải chờ đợi người-mà-anh-từng-quen.

But you didn't have to cut me off
Nhưng em đâu cần làm anh đau đến thế
Make out like it never happened and that we were nothing
Cứ như thể chẳng có gì xảy ra và chúng ta chưa từng là gì của nhau
And I don't even need your love
Và dù anh không còn cần tình yêu của em
But you treat me like a stranger and that feels so rough
Nhưng em đối xử với anh như người xa lạ, đau lắm em à
No you didn't have to stoop so low
Không, em không cần phải hạ mình như thế
Have your friends collect your records and then change your number
Em để bạn bè lấy đi mọi thứ và đổi số điện thoại
I guess that I don't need that though
Anh không cần như thế đâu em
Now you're just somebody that I used to know
Giờ đây em chỉ như một người mà anh từng quen mà thôi.

Somebody
(I used to know)
Somebody
(Now you're just somebody that I used to know) [x2]
Note:
Bài này được Trung gửi cho nghe thử và đã mê luôn ^^ Thấy bản cover của Walk Off The Earth cũng hay, tiếng acoustic, cái cách họ tạo những âm thanh khác nhau từ 1 cây guitar thật tuyệt í :X nhưng cá nhân mình lại thích sound of Indie trong đó hơn :">


Anw, 1 trong những lý do để thích nữa không chỉ có nhạc mà cả lời nữa :D Nghe bài này rồi, bỗng "I think of when we were together" và cái cách "Now you're just somebody that I used to know". =) Haha dở hơi thật :))

Wednesday, March 21, 2012

Gleek



(Chú thích: Gleek: thuật ngữ chỉ những người hâm mộ của Glee – hội phát cuồng vì Glee)
Loser Like Me - Glee Cast
Bài hát mở đầu cho Bound Salad chắc hẳn đã gợi ý chủ đề ngày hôm nay phải không các Gleek!!! Để MC nhắc cho các bạn chưa nhận ra nhé, FFR dành trọn Bound Salad để giới thiệu về “Glee” – một series phim truyền hình đang rất hot trên FOX và Star Movies không chỉ ở Việt Nam mà còn trên toàn thế giới. Thương hiệu Glee đã có trị giá lên đến nửa tỷ USD và trở thành chương trình truyền hình ăn khách đứng thứ 2 tại Bắc Mỹ, chỉ thua mỗi quán quân American Idol thôi. Nhưng mình đoán chẳng bao lâu nữa Glee sẽ ẵm luôn vị trí số một này.
Đến ngày 19 tháng 5 năm 2012 này Glee sẽ tròn 3 tuổi. Năm 2009, đứa con tinh thần đầu tiên của ekip ra đời mang tên “Pilot” và cho đến tận bây giờ, sau 58 tập, bộ phim vẫn tiếp tục dành nhiều tình cảm của khán giả và những người yêu nhạc.
Một trong những giám đốc sản xuất của bộ phim – Ian Brennan đã thú nhận rằng Glee được dựa trên những kỉ niệm của chính anh khi còn là thành viên trong đội hát của trường trung học Prospect, Illinois. Glee lấy bối cảnh tại một trường trung học ở Ohio, xoay quanh những thành viên của nhóm New Directions không chỉ khi họ luyện tập hát và tìm ý tưởng mới, mà trong Glee, ta còn bắt gặp cả một kí ức chân thực trong đó. Tình yêu, đố kị, sự tẩy chay, xa lánh của bạn bè, nỗi cô đơn, đồng tính, teen mom,… những câu chuyện mà các bạn trong Glee đối mặt cũng chính là những vấn đề mà  bất cứ bạn trẻ nào cũng gặp phải. Mỗi tập phim là mỗi khó khăn khác nhau, ta theo dõi cách câu chuyện được thắt nút và rồi hồi hộp và mong chờ cách mà các nhân vật tháo nút ra, cách họ trải lòng mình bằng những bài hát tuyệt vời. Có những tập phim gửi gắm những bài học giáo dục rất khéo léo, ví dụ như tập 14 – season2: “Blame It On The Alcohol” phản ánh tác hại của rượu đối với học sinh hay câu chuyện của Quinn Fabray trong season 1 đã cảnh tình tình trạng các bà mẹ tuổi teen đang nhức nhối xã hội Mỹ hiện nay.

Nguyên nhân lý giải cho 9 triệu album và 21 triệu bản nhạc được download cùng những hội chứng Glee khắp thế giới đó chính là nét tài tình trong việc chọn nhạc, xử lý và perform của các diễn viên. Ở Glee ta có thể tìm về với những bài hát vượt thời gian của Journey, Queen, The Beatles, The Rolling Stones,… thậm chí cả những bản nhạc kén người nghe của Broadway cũng đã được xào nấu thành món ăn ngon dành cho tất cả mọi người. Chẳng hạn như bài hát kinh điển “Don’t Rain On My Parade” trong vở nhạc kịch Funny Girl qua giọng ca của Rachel (do Lea Michele) thủ vai đã nghiễm nhiên đứng trên top 5 của iTunes. Hay bài hát “Defying Gravity” mà Rachel và Kurt hát trong phần 1 của bộ phim, có ai đoán ra được đó là bài hát trong vở nhạc kịch Wicked không? Có thể nói Glee đã kéo Broadway và âm nhạc những năm 80, 90 đến với những người xem – phần lớn là giới trẻ, những người dang dần xa rời với nghệ thuật đích thực. Chính nghệ sĩ Rob Sheffield của Rolling Stone đã khen ngợi đạo diễn Ryan Murphy như người đã hồi sinh những ca khúc pop bị lãng quên.

Không những vậy, các bạn trong Glee còn cover rất hay các ca khúc đang hot hiện nay nữa nhé. Sau khi mua bản quyền, các đầu bếp của Glee đã chế biến thành những bản thu vừa trẻ trung, dễ nghe nhưng cũng không làm mất đi nét đáng yêu trong bài hát. Nói thật là sau khi nghe bài hát thảm họa của nhạc Pop năm qua là “Friday” – Rebecca Black qua giọng ca các chàng trai trong Glee tại Prom của trường, tớ cứ gõ chân theo nhịp và chỉ muốn nhún nhảy theo thôi. Bản thân các nghệ sĩ cũng thấy được các ảnh hưởng tích cực từ Glee. Các bài hát được sử dụng trong bộ phim đều có mức tăng doanh thu đáng kinh ngạc. Sau tập phim về các bài hát của Britney Spears được lên sóng hồi tháng 9 năm ngoái, 5 bài hát của Công chúa nhạc Pop đã bán được 35.000 bản, tăng 1.160% còn doanh số bán ra từ album Greatest Hits của Britney cũng vì thế mà tăng theo.

MC 1: Bạn (MC2) có đoán được đây là bài hát gì không? *cười gian trá*
MC 2: Quen lắm, giông giống Someone Like You nhưng đoạn đầu là lạ :-?
MC 1: Bạn mới đúng một phần thôi ;)) Đó là bản mash-up “Rumour Has It” và “Someone Like You” của Adele do nhóm New Directions thể hiện. Các bản mash-up chính là một trong những điểm hấp dẫn trong Glee. “Singing In The Rain” từ năm 1952 và  “Umbrella” của Rihanna ? Nghe có vẻ không liên quan đến nhau lắm, ngoài việc liên quan đến mưa ;)) thế vậy mà các đầu bếp nhà Glee đã tạo ra một món ăn vô cùng ngon miệng, không chỉ ở giai điệu mà còn ca từ nữa. Rồi còn “Thriller” của ông vua nhạc Pop và “Heads Will Roll” của ban nhạc Yeah Yeah Yeahs, “It’s My Life” của Bon Jovi phối với “Confessions” của Usher, “Walking On Sunshine” – ca khúc trong phim “Katrina and the Waves” năm 1983 kết hợp cùng “Halo” của Beyoncé,… thật là tuyệt vời phải không? Bằng tài năng của mình, ngài Ryan Murphy cùng các đồng nghiệp đã làm việc không mệt mỏi để làm sống lại những tinh hoa hàng chục năm nay đã bị phần nào lãng quên bằng cách kết hợp chúng với những ca khúc đương đại. Bản mash-up của “Rumour Has It” và “Someone Like You” của Adele còn đặc biệt hơn cả, bởi nó đánh dấu mốc ca khúc thứ 300 mà Glee đã biểu diễn suốt thời gian qua.
         
Sự thành công của Glee đã kéo theo làn sóng hâm mộ vô cùng lớn không chỉ tại Mỹ. Ngoài các album nhạc phim và các đĩa DVD – Bluray mở rộng thì hàng loạt các project ra đời, có thể kể đến Glee, The 3D Concert hay The Glee Project. Công ty sản xuất phim, hãng 20th Century Fox, đã phát hành một dòng sản phẩm mang thương hiệu Glee kèm theo trò chơi, sản phẩm điện tử, thiệp, hàng may mặc, văn phòng phẩm,… Ngoài ra các cửa hàng của Macy’s hay Claire’s cũng đã ra mắt dòng thời trang riêng cho bộ phim.
          Theo một mặt nào đó, những sản phẩm âm nhạc của Glee còn có những hạt sạn và chưa hẳn đã chiều lòng những người hâm mộ khó tính nhất. Tuy vậy ekip làm phim đã nỗ lực hết mình để đưa Glee đến với công chúng, đem nghệ thuật đích thực đến gần các khán giả trẻ nhiều hơn nữa.
          Khép lại Music Salad hôm nay là một trong hai bài hát được sáng tác bởi Adam Anders dành cho bộ phim: Get It Right.
Get It Right – Glee Cast 
(Trích kịch bản thô Music Salad FTU Forum Radio)